Một cô gái thong dong, thích nấu ăn cho những người thân yêu

  • Giao mùa

    Sáng Rằm tháng Giêng Trời chuyển mình mưa phùn gió bấc Bạn ra khỏi phòng trước nên nhắn “ngoài trời lạnh lắm, nhớ mặc ấm nhé” Tủ quần áo lẫn lộn đồ giao mùa, rề rà xỏ vào chiếc áo len, chừng vừa sợ hơi nóng nhưng cũng đề phòng cái lạnh se Bước ra phòng khách Nhành hoa bưởi…

  • NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN

    Bố là người thầy đầu tiên trong đời tôi Bố mẹ tôi đều là nông dân. Ngoài làm ruộng, từ ngày lấy nhau bố mẹ luôn tìm thêm một công việc nào đó phụ vào tăng thu nhập. Khi thì làm nghề tết pháo, khi thì đi làm ở lò gạch. Đến năm 92, sau khi sinh em út, mẹ…

  • Kịp lúc | Lý Quốc Đạt

    Sự nghiệp của mẹ

    Mẹ tôi làm nghề đồng nát. Mỗi ngày mẹ đi làm, bọn tôi hay gọi đó là mẹ đi chợ đi chợ, mẹ đi đổi kẹo. Sự nghiệp của mẹ bắt đầu từ cuối năm 1992, khi đang mang bầu em trai tôi. Mẹ đi xa lắm, tận Yên Viên, Gia Lâm cầu Đuống, cách nhà tận mười mấy cây…

  • Bức thư không gửi

    Muốn cắm tặng cậu một bình hoa, muốn pha cho cậu một ấm trà Gửi cậu, người tớ luôn âm thầm yêu quý Có một điều chắc chắn, cậu chính là một đáp án trong hành trình đi tìm câu trả lời cho những câu hỏi lớn của cuộc đời tớ.  Tớ nhớ ngày tìm ra cậu, là khi tớ…

  • Con thấy MẸ* về

    Chiều mồng Năm Tết. Trong tôi có một thôi thúc là muốn đi ra chùa làng. Chùa vào dịp tết lúc nào cũng đông người qua lại. Hội chùa làng vào mồng Chín hàng năm, nên giờ này mọi người lại càng tất bật sân rạp, bàn ghế cho lễ hội. Tôi vốn là người không thích nơi ồn ào,…

  • Tự nhắc mình từ bây giờ và về sau – Bốn thoả ước – Don Miguel Ruiz & Janet Mills

    Ngày đầu tiên đi làm của năm mới, mình đã dành 30’ đầu ngày để nhìn lại một lượt quyển sách đọc đầu tiên trong năm 2024: “Bốn thoả ước” của Don Miguel Ruiz & Janet Mills. Mình nhận ra, chúng ta không thiếu những hướng dẫn lập kế hoạch bài bản, những bước hành động cụ thể và chuẩn…

  • Giới hạn của bạn là gì?

    1.Mình thích viết từ hồi trung học. Đã từng mơ ước sau này lớn lên sẽ xuất bản sách. Mình cũng được bạn bè gọi là “nhà văn”, kẻ mộng mơ với hàm ý đó là một suy nghĩ viển vông. Thế là mình chẳng dám viết trước mặt bọn bạn. Giới hạn của mình khi ấy là lời chê…

  • Những bức ảnh nói với mình điều gì?

    “Bạn phải nhớ những người đã ôm chặt bạn trong bóng tối, những người làm cho bạn cười, những người trò chuyện với bạn suốt đêm. Những người đã lặn lội đường xa đến thăm bạn, những người đã khóc cùng bạn, và những người bên bạn lúc bệnh tật. Những người quan trọng, những người đưa bạn đi đây…