Đọc sách

Nóng giận là bản năng, tĩnh lặng là bản lĩnh – Tống Mặc

15 câu trích dẫn hay trong cuốn sách “Nóng giận là bản năng, tĩnh lặng là bản lĩnh” – Tống Mặc

1. Dưỡng sinh gồm có dưỡng tâm, dưỡng tính và dưỡng thân. Nhưng rất nhiều người chỉ quan tâm đến việc dưỡng thân. Nếu như chúng ta dưỡng sinh mà không bắt đầu từ việc dưỡng tâm dưỡng tính, trong lòng sẽ có nhiều phiền não, có nhiều ham muốn. Như vậy, “hạnh phúc” mà chúng ta được hưởng chỉ dừng ở mức ăn ngon mặc đẹp và cơ thể khỏe mạnh, đó không phải là cuộc sống thăng hoa chân chính.

2. Con người có ham muốn là chuyện bình thường. Cuộc sống mà không có một mục tiêu để theo đuổi thì thật là buồn chán, tẻ nhạt. Ai cũng có thể theo đuổi những ham muốn bình thường bằng cách thức đường hoàng, từ đó tăng chất lượng cuộc sống của chính mình.

3. Con người khi muốn sửa đổi khuyết điểm và thói quen xấu thường dễ nóng vội, muốn thay đổi toàn bộ trong cùng một lúc, như vậy ngược lại sẽ phản tác dụng. Chi bằng cứ từ từ mà sửa, mỗi lần sửa một thói xấu, như vậy, hiệu quả sẽ tốt hơn.

4. Con người không cần phải ăn thật no, đôi khi không có thứ gì bỏ vào bụng chẳng những không gây bất cứ tổn thương nào, ngược lại còn có ích cho việc tự điều tiết của cơ thể. Nếu như cơ thể chưa chuẩn bị tốt cho việc tiếp nhận thức ăn mà vẫn gượng ép, thì không chỉ không hấp thu được, ngược lại còn phản tác dụng.

5. Tiết kiệm thực phẩm, y phục là vì trân trọng, không phải vì tiếc của.

6. Tại sao lại nói “một cơm một cháo”? Cho dù con người có bao nhiêu ham muốn, thật ra mỗi ngày chỉ cần một cháo một cơm là đủ rồi.

7. Cái gì là hạnh phúc? Cổ nhân khi tạo ra từ này đã nói cho chúng ta biết đáp án. Chữ “Hạnh” 幸 – bên trên chữ “Thủ” , bên dưới là ký hiệu của “Tiền”; chữ “Phúc” 福, bên trái là bộ thị 礻, bên phía trên bên phải là “Nhất khẩu” – 口, phía bên phải là “Điền” 田. Có nghĩa là, có đất, có tiền, có áo, có đồ ăn, hơn nữa cả nhà được đoàn tụ, đây chính là hạnh phúc.

8. Nước là thứ ngọt nhất đối với người đang khát, khoai tây là thứ ngon nhất đối với người đang đói. Đây không phải là ảo giác, mà vì chúng ta đón nhận chúng với lòng biết ơn. Ngược lại, nếu như không có lòng biết ơn, thì dù ngày ngày ăn thịt ăn cá, vẫn sẽ cảm thấy buồn chán vô vị.

9. Mặn có cái vị của mặn, nhạt có cái vị của nhạt. Mỗi lần nhớ lại câu nói này, tôi đều cảm thấy rất biết ơn. Tôi càng cảm thấy hài lòng đối với món ăn trong miệng mình, quần áo trên người mình. Chỉ cần trong lòng chúng ta biết trân trọng phúc khí, thì dù là mặn hay nhạt cũng đều có thể ngẫm ra toàn bộ mùi vị đặc biệt của nó trong cuộc sống vụn vặt thường ngày.

10. Lao động chính là một cách tu hành, trong quá trình lao động, chúng ta có thể tạo ra giá trị, làm cho cuộc sống có được ý nghĩa lớn nhất.

11. “Nếu như cô không loại bỏ được hận thù trong lòng, thì chẳng có bác sĩ thẩm mỹ nào có thể thay đổi dung nhan cho cô được.” Khoan dung với một người còn khổ hơn là yêu thương người đó, điều này đòi hỏi một sự dũng cảm cực lớn. Nhưng chỉ có khoan dung, tâm hồn ta mới được giải thoát.

12. Người thanh niên này đã trải qua nhiều khó khăn để tìm kiếm ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Anh ta đã nếm trải tất cả mùi vị của cuộc sống. Anh ta coi tất cả nỗi đau và kinh nghiệm là tài sản cuộc đời mình và đặt nó trong hành trang, nhưng lại quên mất một điều: sự giàu có thực sự là kinh nghiệm và bài học rút ra từ nỗi đau, chứ không phải là những đau khổ của bản thân.

13. Có một người hỏi một thiền sư: “khoảnh khắc cuộc sống là gì?” Thiền sư trả lời: “Ăn là ăn, ngủ là ngủ. Đây chính là cuộc sống.” Lúc ăn cơm không nghĩ đến những tranh chấp chưa giải quyết, lúc ngủ hãy quên đi những điều không vui đã xảy ra, khi nào tỉnh dậy, tiếp tục đối diện với những phiền não trong cuộc sống cũng chưa muộn.

14. Chỉ khi chúng ta trân trọng cuộc sống mỗi ngày, yêu thương thế giới này, yêu thương mỗi người mỗi vật trên thế gian bằng cả trái tim, ta mới tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống thường nhật. Mỗi ngày của cuộc đời đều là những ngày đẹp đẽ, hạnh phúc.

15. Người điềm tĩnh thì luôn thuận theo tự nhiên, không phiền muộn vì những chuyện bên ngoài, tin tưởng mỗi ngày mới đều là một ngày tươi đẹp. Trân trọng cái mình đang có, đừng miễn cưỡng níu giữ những thứ đã mất, nếu muốn đạt được thì hãy cố gắng, lựa chọn rồi thì đừng hối hận; lúc bận rộn thì cứ việc bận rộn, mệt mỏi rồi thì nghỉ ngơi. Không cần để ý đến mọi thứ, càng không cần gò bó, cứ tùy duyên tự tại, thì tự khắc cuộc sống sẽ thoải mái và rộng mở!
———
Sau cơn mưa rào đêm qua, gió bắc thổi khiến buổi sáng chủ nhật chìm trong không khí lạnh. Tiếng gió khẽ đập cửa, gà gáy sớm làm mình tỉnh giấc. Không ngủ lại được bèn đem quyển sách bạn nhờ mua hộ ra đọc ké trước khi nó qua rước sách về.

Bật đèn, chui trong chăn, buổi sáng sớm yên tĩnh, lâu lắm rồi mình mới lại có thể thức dậy một cách tỉnh táo như thế. Một lát sau, lũ cháu cũng trở dậy, lục tục từ phòng bên kéo sang phòng mình. Hai cái gương mặt ngái ngủ đứng trước cửa nhìn cô, cũng thắc mắc vì sao cô lại dậy sớm hơn mọi khi. Ngưng nhìn trang sách, mình vẫy chúng nó lại gần. Thế là hai thằng trèo lên giường, nằm kế bên và đòi cô đọc to thành tiếng. Cứ vậy, cứ vậy… Sớm chủ nhật vẫn có thể đọc xong nửa quyển sách.

Một cô gái thong dong, thích nấu ăn cho những người thân yêu

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *